★TÂM GIỚI THẬP HUẤN★心戒十訓 しんかいじっくん★
1.人を大切にする人は人から大切にされる 2.人間関係は相手の長所と付き合うものだ 3.人は何をしてもらうかより何が人に出来るかが大切である 4.仕事では頭を使い、人間関係では心を使え 5.挨拶はされるものではなくするものである 6.仕事は言われてするものではなく、探してするものである 7.わかるだけが勉強ではない、出来る事が勉強だ 8.美人より美心 9.言葉で語るな心で語れ 10.良い人生は、良い準備から始まる

Liên kết tài trợ / スポンサーリンク


Quảng cáo này xuất hiện trên các Blog không cập nhật bài viết trên 1 tháng
Nếu bạn cập nhật bài viết mới thì quảng cáo này sẽ mất đi

上記の広告は1ヶ月以上記事の更新がないブログに表示されます。
新しい記事を書くことでこちらの広告は消えます。
  

Xin chào mn,
Sau vài lần chật vật chạy lên chạy xuống Chi cục Thuế tp.hcm thì mình vả quá .
Nay viết vài dòng để lại cho đời cống hiến cho mai sau (lên cơn siêu nhân) . Giỡn chứ viết vài dòng , bạn nào lỡ search tìm cái này thì có tư liệu để đọc. Nói chớ note lại để năm sau có đi làm hoàn thế cũng bớt cực khổ .

Vào phần chính luôn . Có 3 phần .
1. Tra MST cá nhân
2. Quyết toán thuế cá nhân
3. Hồ sơ Hoàn thuế

Phần 1: Tra MST cá nhân
Nếu ai biết MST của mình rồi thì thôi nhé, còn ai chưa biết MST của mình thì chỉ cần nhập CMND vào trang dưới để lấy thông tin nhé. Còn ko biết CMND của mình thì thôi , té luôn face03
https://canhan.gdt.gov.vn/

tra MST




Phần 2: Quyết toán thuế cá nhân
a) Đăng nhập
Lúc này có được thông tin của MST rồi, mình đăng nhập vào



b) Kê khai trực tuyến
Mấy khúc này thì cứ như hình mà làm thôi.
Lưu ý: textbox trong mục 3 thì nhập MST của công ty mình làm việc trong năm hoàn thuế nhé



c) Nhập thông tin cá nhân, số tài khoản chi nhánh ngân hàng
d) Nhập thông tin người phụ thuộc


Nếu đã đăng kí người phụ thuộc với kế toán rồi, thì bạn cần liên hệ với kế toán để xin thông tin MST của người phụ thuộc
Hình dưới này là thông tin đầy đủ cho của người phụ thuộc



e) Nhập số liệu
Lưu ý nhập số 23, 32, 37 tương đương với 3 số trong tờ "Chứng Từ Thuế Thu Nhập Cá Nhân"
Các con số khác sẽ được tự động tính toán
Copy kết quả của số 49 paste vào số 47
Lưu ý nếu có người phụ thuộc thì phải kê khai như step (d) ở trên , nếu không sẽ không được tính miễn trừ



Tờ giấy "Chứng Từ Thuế Thu Nhập Cá Nhân" và "Thư xác nhận thu nhập " thì cái này kế toán gửi cho mọi người nếu như tự quyết toán , ai để công ty quyết toán rồi thì không có cái này.
Mà có nhiều công ty quyết toán thì hỗ trợ làm hoàn thuế luôn tiền chi lại cho người lao động, có công ty thì chỉ quyết toán không hỗ trợ hoàn thuế. Cái này theo cơ chế công ty. Chứ nguyên tắc công ty cũng không có trách nhiệm làm hoàn thuế cá nhân cho người lao động.
Lưu ý lấy số A, B, C ở 2 hình giống nhau .




f) Nhấn gửi file


Để lần lưu tạm, nhớ mã này để lần sau mở file khỏi nhập lại . Mà nhỡ quên lưu cũng ko sao nhé, lần sau phải nhập lại thấy bà thôi face07



À nhớ lưu file nội dung này nữa nhé


Sau đó cài phần mềm iTax viewer để đọc và in ra



Phần 3: Hồ sơ Hoàn thuế
a) Nộp hồ sơ
Thực tế phần 2 quyết toán thuế . Khi Copy kết quả của số 49 paste vào số 47 thì mình đã là Hoàn thuế rồi đó.
Mà chỉ nhấn gửi file thôi thì chưa xong đâu.
Phải in ra và đi Nộp hồ sơ.

・Giấy tờ bao gồm :
1. "Tờ khai quyết toán thuế" (Bản số liệu + người phụ thuộc nếu có)
2. "Chứng Từ Thuế Thu Nhập Cá Nhân" và "Thư xác nhận thu nhập " (bản copy cũng được)
・Địa chỉ nộp :
Cục thuế thành phố Hồ Chí Minh
63 Vũ Tông Phan, An Phú, Quận 2, Hồ Chí Minh
ĐT: 028 3770 2288
・Nộp trực tiếp ( chỉ tháng 4-5 năm 2020 dịch covid mới nhận nộp qua bưu điện)
・Khi nộp sẽ nhận được tờ giấy hẹn như sau :


・Thông thường nếu như nhận được tờ giấy hẹn ở trên, mọi hồ sơ suôn sẻ, sẽ mất tầm hơn 1 tháng để nhận tiền qua tài khoản.
Có khi đợi 2-3 tháng ko thấy tiền trong tài khoản thì hồ sơ bạn đã bị thiếu cần bổ sung, cũng đừng ngạc nhiên khi không 1 ai gọi cho bạn :((
Nếu không muốn hồ sơ bị trơi vào dĩ vãn, hãy tra cứu tình trạng hồ sơ, và tự gọi hotline để biết hồ sơ cần bổ sung gì nha . face07

b) Tra cứu tình trạng hồ sơ
http://www.hcmtax.gov.vn/qttncn/


Đây là trường hợp sai thiếu hồ sơ, và mình đã đợi chờ vài tháng ko có động thái gì nên đã phải tự động liên hệ hotline để biết được sai thiếu gì mà chuẩn bị đầy đủ 1 bộ hồ sơ khác, và đến nộp lại từ đầu :((


Nếu hồ sơ trạng thái này hãy đợi 30 ngày hoặc hơn rất nhiều để nhận tiền qua tài khoản :((
Good luck
  

TẶNG các bố mẹ những câu chuyện tranh hay Tiếng Anh・ Tiếng Nhật cho bé.
Bố mẹ có thể download dễ dàng miễn phí khi click vào link bên dưới.

https://drive.google.com/file/d/1X2ZREnh-MGfPObhmAhWmEp8FTdWyLKri/view?usp=sharing

I start to share my kid favarious books for anyone who needs it.
You can easily to download from google drive , print it and make a little library for you kids.
English・Japanese pdf books free download.

今から子供の絵本を共有して始めます。
子供日本語の絵本、英語の絵本でございます。
簡単にグーグルドライブからダウンロードして、それを印刷して、子供のために小さなライブラリを作ることができます。
皆様、宜しくお願い致します。

king





  

TẶNG các bố mẹ
Bộ truyện chú khủng long bạo chúa nhỏ Tyrone chuyên bắt nạt bạn Boland
Bộ truyện mang tính cách tinh nghịch ngây thơ đúng chất tuổi thơ bá đạo face03
Không chỉ dành cho bé trai, mà cả NghiNghi 3 tuổi (con gái mình) lẫn Papa nó rất thích.
Chia sẻ cho các bạn đọc cùng. Chúc bố mẹ tự tin nuôi dạy con song ngữ nhé.

[English Story]_1.TYRONE THE HORIBLE.pdf

[English Story]_2.TYRONE CHEATER.pdf

[English Story]_3.TYRONE SWAMP GANG.pdf

[English Story]_4.TYRONE BAD BULLY.pdf

Click vào link này để download file nhé các bố mẹ
https://drive.google.com/file/d/1NUemZDPHKkqHM5aF5JAvJMXtZxGCPcS2/view?usp=sharing

tyrone

  

Câu chuyện về hạt lúa và bàn cờ vua

Thời cổ đại, nước Ấn Độ có một vị vua rất ham chơi, nhà vua hay cùng các quan đại thần nghĩ ra những trò chơi trí tuệ. Ai nghĩ được trò chơi hay, liền được nhà vua trọng thưởng hậu, có khi còn được phong quan tước rất cao.
Một lần, có một vị quan trẻ tuổi nghĩ ra một trò chơi mới lạ, là cái bàn cờ vua có 64 ô vuông. Trò chơi thú vị vô cùng, thiên biến vạn hóa, càng chơi càng thích thú và hấp dẫn, lại rất có ích cho việc rèn luyện nhân cách và trí tuệ. Nhà vua chơi mãi không biết chán, liền cao hứng muốn thưởng thật lớn cho người phát minh ra nó. Nhà vua liền hỏi viên quan trẻ tuổi.
Trò chơi do nhà ngươi nghĩ ra, quả thật mới và rất hay. Nhà ngươi muốn được thưởng như thế nào. Trẫm nhất định sẽ đáp ứng yêu nguyện vọng của nhà ngươi một cách xứng đáng !
Viên quan trẻ tuổi kia nói không thích vàng bạc hay châu báu, cũng không muốn được phong chức tước hay lãnh địa. Viên quan tâu với nhà vua “ Thần chỉ xin bệ hạ thưởng cho bằng những hạt lúa”.
Nhà vua nghe thất vậy, liền cười ha hả, hỏi: nhà ngươi cần bao nhiêu lúa. Trẫm chấp nhận đáp ứng yêu cầu của nhà ngươi!
Viên quan liền tâu : Bẩm, trên bàn cờ tướng có 64 ô vuông. Bây giờ xin bệ hạ sai người, trong ô thứ nhất bỏ vào 1 hạt lúa. Ô thứ hai bỏ vào 2 hạt, ô thứ ba bỏ vào 4 hạt. ô thứ tư bỏ vào 8 hạt, cứ như vậy đến ô cuối cùng. (Tức là ô sau sẽ gấp đôi ô trước)
Nhà vua nghĩ, mỗi hạt lúa bé tí tẹo, cái bàn cờ có 64 ô cũng bé tí tẹo, theo cách mà viên quan trẻ đề nghị, thì cùng lắm chỉ tốn vài trăm ký lô gam lúa là cùng, không vấn đề gì. Vì thế vua phán bảo quan coi kho lương: "Nhà ngươi đi mang mười bao tải lúa lại thưởng cho người kia!"
Khi quan coi kho lương tính lại số hạt lúa phải giao cho người được thưởng, bỗng cả mặt biến sắc, vội tâu với nhà vua.
Bẩm bệ hạ, số lúa thưởng cho người kia không phải chỉ là hàng chục bao tải lúa đâu ạ! Mà có lẽ toàn bộ lương thực của cả Vương quốc thu hoạch trong một năm cũng không đủ để thưởng cho anh ta. Nói xong quan coi lương tâu trình số hạt lúa phải dùng làm phần thưởng là.
--------
Cách tính số hạt lúa
Chúng ta thấy bàn cờ vua có 8×8=64 ô vuông và viên quan đã xin nhà vua như sau:

Ô vuông 1: số hạt lúa =1
Ô vuông 2: số hạt lúa =2
Ô vuông 3: số hạt lúa =4=2^2
Ô vuông 4: số hạt lúa =8=2^3
Ô vuông 5: số hạt lúa =16=2^4
Ô vuông n: số hạt lúa =2^n−1
Ô vuông 63: số hạt lúa =2^62
Ô vuông 64: số hạt lúa =2^63

Vậy tổng số hạt lúa bằng
S=1+2+4+8+2^4+⋯+2^62+2^63

Chúng ta có thể rút gọn công thức S như sau.

Nhân hai vế của công thức S với 2, chúng ta có
2S=2+4+8+16+2^5+⋯+2^63+2^64

Trừ vế theo vế với đẳng thức ban đầu
S=1+2+4+8+24+⋯+2^62+2^63
chúng ta có
S=2^64−1 = 18,446,744,073,709,551,615 (hạt lúa)

(Tóm tắt cho dễ hình dung là theo tính toán, số hạt thóc là gần 18,5 tỷ tỷ hạt, nặng khoảng 641 tỷ tấn, trong khi ngày nay, toàn thế giới mới chỉ sản xuất được khoảng 2 tỷ tấn lương thực mỗi năm)
--------
Nhà vua nhìn con số dài ngoằng, cũng không hiểu nó là bao nhiêu tấn tạ. Viên quan coi kho lương thấy vậy, vội tâu.
Bẩm! Một mét khối lúa có chừng 15 triệu hạt, thì số hạt lúa phủ kín bàn cờ theo cách tính kia sẽ là 1.200.000.000.000 mét khối, tức là sản lượng lúa của toàn thế giới sản xuất ra được chỉ trong khoảng 1000 năm vẫn còn chưa đủ số lượng để thưởng!
Nhà vua mặt xám như tro, chẳng lẽ lời vua nói là chuyện đùa? Nhà vua vội hỏi quan coi lương.
Vậy phải làm thế nào đây ? Nếu ta quyết định thưởng theo yêu cầu, thì Vương quốc vĩnh viễn mắc nợ người ta, không biết bao giờ mới trả được hết nợ. Còn nếu không thưởng như vậy, thì Trẫm là kẻ không biết giữ lời hứa, còn mặt mũi nào trước bàn dân thiên hạ nữa !.
Viên quan coi kho lương của nhà vua nghĩ một lúc lâu rồi tâu.
Bẩm có một cách rất đơn giản. Xin bệ hạ yêu cầu anh ta tự mình đếm số hạt lúa của từng ô cho thật chính xác, không được thừa thiếu một hạt. Nếu đếm sai sẽ khép vào tội lừa dối tham lam để trị tội.
Nhà vua lại hỏi, giả dụ anh ta đồng ý, đếm đủ số hạt lúa, thì sẽ mất bao nhiêu thời gian để đếm xong ?
Viên quan coi kho lương nhẩm tính một lúc lâu rồi tâu.
Giả dụ mỗi giây đồng hồ đếm được hai hạt, mỗi ngày đếm liên tục 12 giờ không nghỉ, thì sau mười năm mới đếm được 20 mét khối hạt lúa. Còn nếu đếm hết số hạt lúa được thưởng thì cần tới 290.000.000.000 năm hay 290 tỉ năm, nhưng anh ta sẽ sống được mấy chục năm nữa? Hơn nữa ngày nào cũng ngồi đếm số hạt lúa như vậy, liệu anh ta có thể chịu đựng và sẽ kéo dài được mấy năm ? Nói lại coi chừng chỉ vài năm là tổn thọ không bỏ cuộc cũng kiệt sức mà chết. Ngừng một lúc, viên quan coi kho lương tâu tiếp.
Vì thế, theo thần nghĩ anh ta ra cách yêu cầu thưởng lúa như vậy, không phải vì thực tế muốn nhận được số lúa kia, mà là muốn chứng minh rằng trên đời này không còn có ai thông minh hơn anh ta mà thôi, Nhà vua nghe xong, cảm thấy hết sức phấn khởi, liền nói với viên quan coi kho lương.
Xem ra, khanh còn thông minh hơn anh ta nhiều! Trị quốc cần những người tài giỏi, thì quốc gia mới giàu mạnh. Vì thế Trẫm quyết định phong cho cả hai khanh chức Tả, Hữu tể tướng, cùng giúp Trẫm trị vì đất nước, sao cho quốc thái dân an!

Nguồn : copy từ internet (nguyentamvinhlong). Bài có in trong sách giáo khoa Toán cấp 2 của chục năm về trước   

伊藤左千夫 「野菊の墓: 後編」
[Ngôi mộ hoa cúc dại] tác giả Itō sachio : đoạn cuối.

昼食の後は、残っていた仕事を片付け、帰る準備をした。そのとき短い秋の日は、暮れかかっていた。
急いで家へ向かったが、途中ですっかり暗くなってしまった。「家の者が何と言うだろう。 もっと急げばよかった」と後悔したが、もう遅かった。<Isogeba、Kōkaishita ga, mō osokatta>
やっと家に着くと、家の中から皆のガヤガヤとした話し声が聞こえてきた。夕食をとりながら、何か話し合っているらしい。
入りにくかった。ぼくにも民子にも皆が何を話しているか想像がついていたのだ。ぼくが思い切って戸を開けると、急に静かになってしまった。
Sau bữa trưa, chúng tôi hoàn tất phần việc còn lại rồi chuẩn bị ra về. Ngày thu thật là ngắn ngủi, trời nhá nhem tối.
Chúng tôi vội vàng ra về nhưng mới đến giữa đường, trời đã tối đen. Tôi hối hận nghĩ thầm “không biết mọi người trong nhà sẽ nói sao đây? Giá mình làm nhanh hơn chút nữa thì hay biết mấy”, nhưng tiếc nuối cũng đã muộn màng.
Cuối cùng chúng tôi cũng đến nhà. Tôi nghe thấy tiếng những người trong nhà xì xào nói chuyện. Dường như mọi người vừa ăn tối vừa bàn bạc chuyện gì đó.
Thật khó để vào nhà lúc này. Cả tôi và Tamiko đều có thể hình dung được mọi người bàn tán chuyện gì. Tôi mạnh dạn đẩy cửa, mọi người đột nhiên yên lặng.

母はほとんどぼくたちをしからなかったが、その厳しい表情は今までとはまるで違っていた。母は静かに言った。
「政夫、お前、四日後の十七日にもう学校へ行って、寮へ入りなさい。本当は来月になってから行かせるつもりだったんだが……。わかったね」<Ryō>
ぼくは「はぁ……」と答えることしかできなかった。ぼくと民子はもう恋に落ちてしまっていた。だが、その恋を母には話せなかった。ぼくはまだ学生だったし、二歳も年上の妻をもらうようなことになったら、母や家族が恥をかくこともわかっていたからだ。
Mẹ chẳng la mắng gì chúng tôi nhưng làm vẻ mặt nghiêm nghị mà tôi mới thấy lần đầu. Mẹ nói lặng lẽ.
“Masao này, ngày mười bảy này tức là bốn hôm nữa, con hãy nhập trường và vào ký túc xá đi. Mẹ định cho con đi tháng sau nhưng mà…chắc con hiểu rồi chứ”
“Vâng…”, tôi chỉ có thể trả lời như thế. Tôi và Tamiko đã lỡ mến nhau rồi. Nhưng không thể nào nói chuyện tình yêu này cho mẹ biết được. Tôi vẫn còn là học sinh và tôi hiểu nếu như lấy một người vợ lớn hơn mình hai tuổi thì mẹ và gia đình sẽ chuốc lấy nỗi nhục nhã ra sao.

そのときぼくは、ぼくが家を離れて学校の寮に入った後、一人でここに残る民子のことが心配になった。そっと民子の方を見た。民子はすっかり元気をなくし、黙って下を向いていた。<Damatte shita o muite>
ぼくは涙が出てきた。家族や、あの優しかった母までがぼくたち引き離そうとしている今、この家で民子はどんなにつらい思いをするだろう。ぼくは民子がかわいそうでならなかった。<Hikihanasou>
Khi đó tôi chỉ lo lắng rằng sau khi mình vào ký túc xá thì Tamiko chỉ còn lại thui thủi một mình nơi đây mà thôi. Tôi lén nhìn nàng. Tamiko thì mất hết sinh khí, chỉ lặng yên nhìn xuống.
Tôi khóc. Cả gia đình tôi, ngay cả đến người mẹ dịu hiền của tôi cũng nỡ chia cách hai chúng tôi, còn lại một mình Tamiko sẽ phải khổ cực đến thế nào đây? Tôi thấy tội nghiệp vô cùng cho nàng.

出発の日まで四日しかなかったが、その晩から民子とは何も話せなくなっていた。だが、ぼくの心は決まっていた。
何があっても、ぼくは民子を思い続けるだろう。山の畑で民子といっしょに過ごしたしたあの幸せな時間が、二人の心をもうだれにも引き離すことはできないほど強く結び付けていた。少なくともぼくはそう感じていた。
ぼくは手紙を書いて、出発の前日の晩、そっと民子に渡した。
Chỉ còn bốn ngày nữa tôi phải xa nhà nhưng từ đêm đó tôi và Tamiko không thể nào nói chuyện với nhau được nữa. Tuy vậy, tâm tư tôi đã quyết.
Cho dù có chuyện gì đi nữa, tôi sẽ vẫn nghĩ về nàng. Khoảng thời gian hạnh phúc mà hai chúng tôi trải qua trong rẫy trên núi đã nối kết tâm tư và không ai có thể chia tách chúng tôi được nữa. Ít nhất thì tôi cảm thấy vậy.
Tôi viết một lá thư, lén trao cho Tamiko vào đêm trước ngày lên đường.

民子様
 何もする気になれず、ただ民さんのことばかり考えています。民さんと一緒にいられれば、神様の胸に抱かれて雲に乗っているような気持ちです。
ぼくは学校に行くけれど、ぼくの心はいつも民さんと一緒です。民さんはぼくより年上なのを気にしているようだけど、 ぼくは気にしていません。ぼくは民さんの思うとおりになるつもりですから、民さんもそう思っていてください。冬休みには帰ってきます。
政夫
“Gửi Tamiko
Mình chẳng thể làm được việc gì, chỉ nghĩ về Tamiko mãi mà thôi. Chỉ cần được ở bên cậu là mình cảm thấy bay bổng trên mây, được che chở trong vòng tay thần linh vậy.
Mặc dù mình đi học, nhưng tâm hồn của mình lúc nào cũng ở bên Tamiko thôi. Dù Tamiko để ý chuyện lớn tuổi hơn mình nhưng mình chẳng để tâm đâu. Tamiko hãy nghĩ về mình như mình nghĩ về Tamiko vậy nhé. Kỳ nghỉ đông tới mình sẽ về.
Masao”

出発の日の朝は雨が降っていた。この日の民子の姿を、ぼくは今でもはっきり思い出すことができる。民子はぼくを見送って、こっそり涙をふいていた。その姿は痛々しかったが、そのときそこにいただれよりも美しかった。
民子がぼくに荷物を渡してくれたとき、一度だけ話すチャンスがあったが、ぼくは何も言えなかった。将来を約束することも、別れのことばさえも言えずに、ぼくは民子と別れ、生まれ育った村を離れた。
Sáng ngày tôi đi khỏi, trời làm mưa giăng giăng. Dáng hình Tamiko khi đó không bao giờ tôi quên. Tamiko tiễn tôi, lặng lẽ lau nước mắt. Dáng hình đó đau đớn thê lương nhưng đẹp hơn tất thảy bất cứ ai trên đời này.
Chỉ khi Tamiko đưa hành lý cho tôi, chúng tôi mới có một cơ hội duy nhất để nói chuyện với nhau. Nhưng tôi không thể thốt thành lời. Lời hứa tương lai, lời chia biệt tạ từ chưa kịp nói, tôi rời xa Tamiko, rời xa ngôi làng nuôi nấng mình từ thuở ấu thơ.



学校へ行ってからも、毎日民子のことを考えていた。冬休みになるとすぐ家に帰ったが、民子はいなかった。ぼくが帰る前日、民子は実 家に戻されてしまっていたのだ。
そしてその一年後だった。民子が嫁に行ったと、ぼくは母から聞かされた。民子が嫁に行った家はとても裕福だという。だが、民子の結婚を知っても、ぼくの心は不思議なほど静かだった。<Yūfuku>
いくら遠く離れていても、民子が結婚しようとどうしようと、 ぼくが民子を愛する気持ちとは関係なかったのだ。ぼくの気持ちは変わっていなかった。
そしてなぜか、それは民子も同じだという気がしていたので、民子に失望などしなかった。反対に民子とのことが心配になっていた。
嫁に行ってつらい思いをしているのではないだろうか。元気でいるだろうか。そんなことばかりが気になってならなかった。
Cho dù đi học nhưng mỗi ngày tôi đều nghĩ về Tamiko. Đến kỳ nghỉ đông, tôi về thăm nhà nhưng Tamiko không còn nơi đây nữa. Trước ngày tôi trở về, Tamiko bị gửi về nhà cha mẹ đẻ.
Thế rồi một năm sau đó, tôi nghe mẹ nói Tamiko đã về làm dâu nhà người. Nghe nói nhà bên chồng rất giàu sang. Nhưng cho dù biết tin Tamiko lấy chồng, lòng tôi vẫn bình yên đến lạ.
Chuyện xa cách nàng bao nhiêu và Tamiko đã lấy chồng hay chưa chẳng liên quan gì đến tình cảm yêu thương tôi dành cho nàng cả. Tình cảm đó vẫn không hề thay đổi.
Và không hiểu sao tôi tin rằng Tamiko cũng cảm thấy vậy nên không hề thất vọng về nàng. Ngược lại tôi càng lo lắng cho nàng hơn.
Liệu Tamiko có khổ sở khi về làm dâu nhà người không? Nàng vẫn bình an chứ? Tôi chỉ quan tâm đến chuyện đó mà thôi.

半年後、ぼくの心配は現実になってしまった。ある日学校にいたぼくに「すぐ帰れ」と書かれた電報が届き、急いで家に帰ったぼくを母が迎えた。母は突然、
 「政夫、すまない。民子が死んでしまった。わたしが殺したようなもんだ」というと、大声で泣き出した。
 「どうして、いつですか。どうして民さんが死んだんですか」ぼくは叫んでいた。<Sakende>
だが母は、
 「民子に、政夫と結婚させるつもりはないから、ほかの家へ嫁に行けと言ったのは、わたしなんだよ。民子が年上でも、お前たち二人が好き合っているなら、二人の仲を許してやればよかったんだ。わたしがばかだったんだよ」と言って泣くばかりだった。
Nửa năm sau, điều tôi hằng lo lắng trở thành sự thật. Một ngày, khi tôi đang đi học thì nhận được điện cấp báo “về nhà ngay”. Tôi vội vàng trở về.
Mẹ ra đón tôi và đột nhiên mẹ khóc lớn.
“Xin lỗi con, Masao. Tamiko chết rồi. Dường như mẹ đã giết con bé”
“Tại sao? Khi nào? Vì sao Tamiko chết?”Tôi gào lên.
“Vì không muốn con kết hôn với Tamiko nên mẹ đã bảo nó đi lấy chồng. Nếu như hai đứa con thích nhau như thế thì cho dù Tamiko hơn tuổi cũng nên tác hợp hai đứa cũng có sao đâu. Mẹ ngu ngốc quá”
Mẹ chỉ nói thế rồi khóc vật vã.

あとは兄夫婦が教えてくれた。民子は親の親戚に勧められて嫁に行ったが、夫婦の仲はうまくいかなかった。
子どもができたが、流産して体を悪くしたため実家に戻されていた。そして三日前に死んだのだった。ぼくは気が変になりそうだった。<Ryūzan、Jikka ni modosa rete>
Sau đó vợ chồng người anh kể lại tôi nghe. Tamiko nghe lời khuyên của họ hàng đi lấy chồng nhưng quan hệ vợ chồng không tốt lắm.
Nàng cũng có thai nhưng bị thai lưu, sức khỏe suy yếu nên bị trả về nhà cha mẹ đẻ và đã qua đời ba ngày trước. Tôi gần như phát điên.

次の日、ぼくは民子の家を訪ねた。民子の家族も自分たちの都合で民子を嫁に行かせたことを後悔し、悲しんでいた。<Tazuneta>
ぼくが行くと皆は、よく来てくれたと言って喜んだ。民子の最後の様子は民子の祖母が話してくれた。
見舞いに来ていたぼくの母に、民子はにっこり笑って「お母さん、長い間かわいがってくださってありがとうございました」と言ったそうだ。母が、きっと元気になるからしっかりするように言うと、「わたしは死ぬのがうれしいんです」と言って笑ったという。
それを最後にもう口もきけなくなり、次の朝、眠るように息を引き取った。そのあと母や民子の家族は、民子が左手に何か握っているのに気付いた。見るとそれは、ぼくの写真と手紙だった――。
Ngày hôm sau, tôi ghé thăm nhà Tamiko. Gia đình nàng cũng buồn bã và hối hận về chuyện đã cho Tamiko đi lấy chồng dù biết tình cảm của hai đứa tôi.
Khi tôi đến mọi người rất hoan hỉ chào đón. Bà của Tamiko kể cho tôi nghe về giây phút cuối cùng của nàng.
Khi mẹ tôi đến thăm, Tamiko mỉm cười và nói “Cám ơn mẹ đã thương mến con trong một thời gian dài như vậy”. Khi mẹ tôi nói là chắc chắn con sẽ khỏe lại thôi thì nàng cười mà nói “con chết còn vui hơn”.
Đó là lời nói sau cùng của nàng. Sáng hôm sau, nàng trút hơi thở cuối cùng mà như đang ngủ. Mẹ tôi và gia đình Tamiko nhận thấy nàng đang nắm chặt vật gì nơi bàn tay trái. Khi nhìn lại, thì ra đó là tấm ảnh của tôi và bức thư tôi đã gửi nàng.

ぼくも死んでしまいたかった。実際、ぼくはそう言って、民子の墓の前で泣いた。でもぼくは死ねなかった。ぼくにできたのは民子の墓の周りに、民子の大好きだった野菊の花を植えることだけだった。一週間の間、ぼくは墓の周りに野菊を植え続けた。
あれから十年以上経つ。民子は望まない結婚をして世を去り、ぼくは望まない結婚をして生き続けている。
ぼくが民子を忘れることは決してないだろう。民子は今もぼくの手紙と写真を胸に、野菊の花の中で静かに眠っている。
Anh cũng muốn chết đây. Tôi đã nói thế khi khóc trước mộ Tamiko. Nhưng tôi không thể chết. Tôi chỉ có thể trồng đầy những bông cúc dại mà nàng yêu thích quanh mộ Tamiko mà thôi. Tôi cứ liên tục trồng cúc dại quanh mộ nàng suốt khoảng một tuần liền như vậy.
Từ đó đến giờ đã hơn mười năm. Tamiko đã có một cuộc hôn nhân cưỡng ép và đã rời bỏ thế gian này, tôi cũng có một cuộc hôn nhân cưỡng ép và vẫn tiếp tục sống đây.
Chẳng bao giờ tôi quên được nàng. Tamiko giờ đây vẫn ôm chặt tấm ảnh của tôi và bức thư ngày đó trong ngực mình, lặng lẽ ngủ bình yên giữa vòng tay của loài hoa cúc dại.
---おしまい---
  

伊藤左千夫 「野菊の墓: 前編」
[Ngôi mộ hoa cúc dại] tác giả Itō sachio : đoạn đầu.

秋になると、思い出さずにはいられない。 もう十年以上も前の、ぼくがまだ若いというより幼かったころの話だ。
ぼくの家は矢切村という静かな農村にあった。このあたりでは有名な旧家で、古いが大変りっぱな家だった。<Kyūka cựu gia>
そのころ母は体調を悪くしていたので、民子という親戚の女の子が、手伝いに来ていた。ぼくが忘れられないのは、その民子のことだ。<taichō, shinseki>
Cứ hễ mùa thu đến,tôi không làm sao quên được. Câu chuyện mà đã hơn 10 năm về trước, lúc tôi vẫn còn trẻ hay nói đúng hơn là còn nhỏ.
Nhà của tôi ở 1 ngôi làng yên tĩnh được gọi là làng Yagiri. Ở vùng đó là căn nhà nỗi tiếng, cổ kính nhưng tuyệt đẹp.
Vào thời gian ấy,vì tình trạng sức khỏe của mẹ tôi không tốt,1 bé gái người họ hàng tên là Tamiko đã đến để giúp đỡ.Chuyện mà tôi chẳng thể nào quên được là chuyện về Tamiko.

そのころぼくは十三歳、民子は二つ年上で十五歳だった。民子は透き通るように色が白くて、いつもいきいきとして元気のいい子だった。母はとても民子をかわいがっていた。<Sukitōru>
ぼくたちも仲がよかったので、民子はよくぼくの部屋に来て話をしたり、本を読んだりしていた。二人でいると楽しくて時間を忘れた。
Vào lúc đó,tôi 13 tuổi,Tamiko hơn tôi 2 tuổi tức là 15 tuổi. Tamiko có làn da trắng ngần,lúc nào cũng là 1 cô bé hoạt bát, khỏe mạnh.Mẹ tôi đã rất thương Tamiko.
Vì mối quan hẹ của chúng tôi rất tốt,Tamik hay vào phòng tôi lúc thì nói chuyện,lúc thì đọc sách.Cứ 2 đứa bên nhau thì rất vui, quên cả thời gian.

だが、母以外の家の者は、ぼくたちが仲がいいのをよく思っていなかった。ある晩、母がぼくたちを呼んで言った。
「お前たち二人の仲が良過ぎると、みんなが言っているそうだ。特に民子はもう十五でりっぱな大人だ。変なうわさをされたらたいへんなことになる。もう絶対に政夫の部屋に行ってはいけない。政夫だって来月からこの家を離れて学校へ行くんだ。しっかりしなさい」
ぼくは腹が立った。
Thế nhưng ,những người trong gia đình ngoài mẹ tôi ra thì không nghĩ rằng mối quan hệ của chúng tôi tốt đâu.Một tối nọ, mẹ gọi chúng tôi và nói.
[ Mẹ nghe mọi người nói rằng 2 đứa tụi bay mối quan hệ đi quá xa rồi đó nghe.Đặc biệt là Tamiko đã 15 tuổi rồi,cũng đã là 1 người lớn rồi.Nếu lỡ bị điều tiếng gì thì khốn lắm nghe con.Thôi,Tamiko tuyệt đối không có được vô phòng Masao nữa.Masao thì từ tháng sau xa nhà đến trường học rồi.Hai đứ tuân thủ đàng hoàn nhà.]
Tôi nỗi giận.

「ぼくと民さんが何をしたって言うんですか。お母さんはいつも、お前たちは兄弟のようなものだから仲良くしなさいって言ってたじゃありませんか」と怒ると、本当は母にも、ぼくたちを大人の男と女と考えることはできなかったのだろう。急に優しくなって、
「変なことを言って、悪かったね。でも、人は何を言うか分からないものなんだよ。これからは少し気をつけるんだよ」と言った。
民子はずっと黙っていた。民子はその日から全く変わってしまった。ぼくの部屋に来ることはなくなって、顔を合わせても、恥ずかしそうなようすで話もしなくなった。<Damatte ita>
[Người ta đã nói con với Tamiko làm cái gì. Chẳng phải mẹ lúc nào cũng nói tụi con là người 1 nhà hãy đối xử tốt với nhau sao.] Sự thật là mẹ cũng không thể nghĩ chúng tôi đã là thanh niên thiếu nữ sao.
Ngay sau đó tôi nhẹ giọng đi và nói, [Con đã nói điều không hay,con sai ạ.Nhưng mà con cũng không biết người ta nói cái gì.Từ nay trở đi con sẽ chú ý.]
Tamiko thì đã im lặng.Từ ngày đó Tamiko thay đổi.Đã không đến phòng tôi nữa,dẫu có nhìn tôi cũng với vẻ mặt thẹn thùng.

そんなある日、ぼくが畑でなすを採っていると、民子が来た。<Hata de nasu o totte>
「わたしもお母さんに言われて来たの」と言って、うれしそうにぼくの横でなすを採りはじめた。
急いで何か話しかけようと民子のほうを見たそのときだった。民子の横顔がすごくきれいに見えて、急に胸がドキドキしてきた。民子の動きの一つ一つが、まぶしくて見ていられない。ぼくの中でも何かが変わりはじめていた。
Rồi 1 ngày nọ,tôi đang trên rẫy hái cà tím,Tamiko đã đến.Cô ấy nói [vì tớ cũng được mẹ cho lên rẫy nè] và bắt đầu hái cà ở bên cạnh tôi trông có vẻ rất vui.
Vào lúc đó nhìn cô ấy mà tôi cũng không biết bắt chuyện như thế nào nữa.
Nhìn sang thấy khuôn mặt cô ấy trông đẹp quá, chợt thấy tim mình đang rung động.
Từng động tác một của cô ấy toát lên vẻ sáng ngời.Trong tôi có cái gì đó đang bắt đầu thay đổi.

ぼくは民子に言った。「民さん、最近変だね。ぼくのこと嫌ってるみたいだ」
民子は泣きだしそうな顔になった。
「ひどいわ、政夫さん。お母さんにあんなこと言われて、前のように仲良くできると思うの」
「ごめん。ぼくは民さんが変わってしまったのがさみしかったんだ。また、ぼくの部屋に遊びに来てほしいんだ」
民子は、しばらく考えていたが、やがてぼくの顔を見てニッコリした。
Tôi quay sang và nói [Tami dạo này lạ lắm nha.Bộ ghét tui lắm hả ?]
Tamiko thì gương mặt có vẻ như sắp khóc.
[Masao kì quá đi hà.Tớ bị mẹ nói như vậy đó thì cậu nghĩ chúng ta có thể thân thiết như trước được hay sao]
[Tớ xin lỗi.Tớ thì đã rất buồn khi Tamiko đã thay đổi đó.Tớ muốn lần sau lại đến phòng tớ chơi nữa nhé]
Tamiko suy nghĩ 1 hồi rồi nhìn tôi mĩm cười.

ぼくたちは目立たないように気をつけながら、また一緒に時間を過ごすようになった。でもまだそのとき母は、二人の心の変化に気づいていなかった。だからこそ、ぼくたちを二人だけで山の畑に行かせる気になったのだろう。<Medatanai>
それは陰暦の九月十三日の寒い朝のことだった。家のものが皆忙しかったので、母はぼくと民子に、山の畑へ綿を採りに行くように言った。ぼくたちは、うれしさを隠して家を出た。<InrekiーKyūreki、Wata o tori ni iku、Ureshi-sa o kakushite>
Chúng tôi vừa chú ý để sao cho không trở nên nỗi bật và lại bắt đầu có thời gian cùng nhau.Thời điểm đó mẹ vẫn không nhận ra sự thay đổi trong con tim hai đứa chúng tôi.Đó là lý do tại sao chúng tôi được mẹ cho lên rẫy trên núi mà chỉ có hai đứa.
Đó là chuyện 1 buổi sáng tiết trời lành lạnh vào ngày 13 tháng 9 âm lịch.Vì mọi người trong nhà tôi ai cũng bận hết nên mẹ đã nói tôi và Tamiko lên rẫy hái bông vải.Chúng tôi thì che dấu niềm vui và đi ra khỏi nhà.

よく晴れて気持ちのいい日だった。道の端には、いろいろな草が花を咲かせていた。その中に白く小さい野菊の花があった。<Michi no hashi ni、nogiku no hana>
ぼくは立ち止まって、その野菊を一握り採った。民子はぼくが採った野菊に気づくと、目を輝かした。<Nogiku o hitonigiri totta、Me o kagayakashita>
Quả thật là 1 ngày rất đẹp.Bên vệ đường có nhiều loại cỏ đang nở hoa.Trong đó có loài hoa cúc dại nhỏ màu trắng.
Tôi dừng lại để hái 1 bó hoa cúc ấy.Tamiko nhìn bó hoa cúc tôi cầm trên tay thì mắt sáng ngời.

「まあ、きれいな野菊。半分くれる? わたし、野菊が大好きなの。野菊の生まれ変わりじゃないかって思うくらい。野菊を見ると元気が出るの。自分でも不思議なくらいうれしくなるの」
「それで民さんは野菊みたいなんだね」
ぼくがそう言うと、民子は少し「えっ」という顔をしてから、手に持っていた野菊に恥ずかしそうに顔を押し当てた。<Kao o oshi ateta>
民子は、本当に野菊のような人だった。華やかではないが、清らかで優しい美しさがあった。<Hanayaka、Kiyoraka yasashī utsukushi-sa>
[Hoa cúc dại đẹp quá đi.Cho tớ 1 nữa nha.Vì tớ rất thích hoa cúc,đến độ mà nghĩ là kiếp sau sẽ trở thành hoa cúc.Hễ nhìn thấy hoa cúc thì tớ trở nên mạnh mẽ hơn.Tớ cũng không hiểu vì sao lại như vậy nữa]
[Vì vậy Tamiko giống hoa cúc ha] tôi đã nói như vậy.
Tamiko thì gương mặt 1 chút ngạc nhiên rồi áp bó hoa vào khuôn mặt có vẻ thẹn thùng.
Tamiko đúng thật là công chúa hoa cúc.Mặc dù không rực rỡ nhưng trong sáng và dịu dàng.

「でも、政夫さん。わたしが野菊みたいだって、どうして」
「何となく似ているから」<Nantonaku nite irukara>
「政夫さんは……野菊が好き?」
「ああ……、大好きだ」
そのあとは、二人とも何も言えなくなってしまって、ただ畑へと歩いた。<Hata>
[Nhưng này Masao ơi,tại sao tớ lại giống hoa cúc hả]
[Thì giống ... sao sao đó]
[Masao nè...cậu có thích hoa cúc hông]
[Tớ ... rất thích là đằng khác]
Sau đó, chúng tôi đã không biết nói gì hơn nữa,chỉ bước đi đến rẫy.




しばらくして畑に着いた。山は静かだった。ときどき、どこかで鳥の鳴く声がする。ぼくが民子に声をかけた。<Tori no naku koe ga suru、Koe o kaketa>
「民さん、今日は楽しく過ごそうね。来月からぼくは学校へ行かなくちゃならない。二人でゆっくり話ができるのは今日が最後かもしれない」
「そうね……。でも、くやしい。どうして、わたし二つも年上なのかしら」
民子は涙をこぼした。 ぼくと民子のうわさをする人たちは「二つも年上の嫁を貰うのか」と笑っていたのだ。<Yome>
Một lúc sau thì tới rẫy.Ở trên núi thì yên ắng.Thi thoảng ở đâu đó có tiếng chim hót.Tôi cũng bắt chuyện với Tamiko.
[Tami nè,hôm nay đúng là trải qua một ngày thật vui hen.Tháng sau tớ phải khăn gói đến trường rồi.Cơ hội mà chỉ hai chúng ta có thể thong thả nói chuyện thì có lẽ hôm nay là lần cuối]
[uhm....mà tiếc quá đi.Sao tớ lại lớn hơn cậu tới 2 tuổi cơ chứ]
Tamiko đã khóc bởi vì người đời sẽ gièm pha tôi với Tamiko là [không nhẽ lại cưới về 1 nàng dâu mà lớn hơn mình những 2 tuổi sao]

「民さん、ぼくはそんなことぜんぜん気にしていないよ。元気を出して。冬休みには帰って来るから。さあ、早く仕事を片付けてしまおう」
と慰めると、民子も少しは元気が出たようだった。二人で仕事を始め、昼ごろには七割ほどの仕事が終わった。<~to Nagusameru、Nana-wari hodo>
Tôi đã động viên Tamiko [Tami nè,Tớ không có bận tâm mấy cái chuyện đó đâu.Hãy mạnh mẽ lên nhé ,vì kì nghĩ đông tớ sẽ về mà.Nào mình làm nhanh việc đi].
Tamiko cũng đã trở nên tốt hơn 1 chút.Hai đứa chúng tôi bắt đầu làm việc,đến trưa thì xong được 7 phần mười.

昼休みにして、ぼくは山の奥まで行って、きれいな水をくんできた。途中で野ぶどうやりんどうの花を数本採って戻ると、民子はりんどうの花を見て、
「りんどうってこんなにきれいだったかしら。なんていい花」と言って、手に取ってながめていたが、突然クスクス笑い出した。
Giờ nghỉ trưa,tôi đi sâu lên núi và đến một thác nước đẹp.Lúc mang về hoa Rindou và 1 ít nho dại.
Tamiko đã nhìn hoa và nói [Hoa Rindou thật là đẹp quá đi],nàng cầm hoa trên tay ,vừa nhìn ngắm và đột nhiên cười khúc khích.

「政夫さんは、りんどうみたい」
「えっ、どうして」
「何となく似ているから」
 というと、また楽しそうに笑った。
「さっきのぼくのまねだな。民さんも性格が悪くなったなあ」と言って、ぼくも笑った。ぼくたちは幸せだった。ずっと民子と一緒にいたい、ぼくは心からそう思った。――。
[Masao giống hoa Rindou]
[Sao ... vậy ]
[Thì .... giống sao sao á] nàng lại cười hạnh phúc.
Tôi cũng cười nói [Bắt chước tớ .. Tami cũng "ghê" lắm nha].Chúng tôi đã rất hạnh phúc.Chỉ muốn ở bên Tamiko mãi,từ trong tim tôi đã nghĩ như vậy đó.

-----  

Có những chuyện ai cũng từng biết nhưng bỏ ngoài tai, đến khi trả giá cho qua biến cố cuộc đời thì mới chiêm nghiệm được đâu mới là lựa chọn đúng của mình.

Người ta nói không chỉ công việc mà lựa chọn sếp rất tầm quan trọng
– Một vị sếp tốt trong một công ty bình thường -> thể bảo vệ và hỗ trợ.
– Một vị sếp tồi trong một công ty tốt -> khiến ta phát điên.
– Một vị sếp tồi trong một công ty tồi -> không chỉ khiến phát điên mà còn hủy hoại cuôc đời lẫn nhan sắc :))
– Một vị sếp tốt trong một công ty tốt -> mở khóa mọi tiềm năng.

Vụt mất 3 năm trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng mà méo có gì tốt đẹp viết vào CV, đó là lúc bạn phải hối hận và trả giá cho những gì mình bao che đồng loã . Mình chẳng muốn xoáy sâu vào nỗi đau này vì chả có mèo gì học hỏi ngoại trừ bài học quá đắt.

Nếu như 1 người hoàn thành lộ trình bằng việc đi bộ thì với những lời chia sẻ từ sếp, mình sẽ tiến về đích bằng những bước nhảy dài. Người nhân viên có tầm nhìn luôn mong mỏi Sếp hướng dẫn và giúp mình định hướng con đường mà mình sẽ phải đi. Vấn đê ở đây là làm sao tìm được ngờời Sếp đó.

Chức vụ, mức lương chỉ là những yếu tố hào nhoáng bên ngoài chứ không phản ánh được năng lực thực sự của một con người. Lý thuyết là tế mà thực tế cũng là thế thật. Với thị trường bong bóng lương của start up bây giờ khá dễ dàng chuyển việc với giá cao ngất. Đến khi nào bong bóng nổ thì vất vả làm lại từ đầu. Bởi đâu giá trị chỉ tính trên lương lưởng và cái tên chức vụ. Đó chỉ là phần giá trị gia tăng. Chỉ khi ta làm việc với tất cả niềm đam mê và năng lượng thì thành tựu mới đáng tự hào. Là phần nhân . Còn lúc nào cư tự tin vào bản thân mà là phần lõi.

Nếu làm việc trong công ty lớn, mà méo được quyền thực hiện bất kỳ một phép thử nào cả vì quy trình và cơ cấu, sai một ly là đi một dặm, con số tổn thất vô cùng lớn. Nên nó bó buộc ta trong khuôn khổ an toàn, không thoát ra được sự nhàm chán, một màu, thiếu năng lượng thì sao bức phá.
Tuy nhiên, nếu làm việc dưới trướng một người sếp giỏi, họ khuyến khích mình phá bỏ lớp vỏ bọc và bước ra khỏi vùng an toàn . Họ cho phép mình thử nghiệm, cho sai số, cho phép sai lầm để rút ra kinh nghiệm hay thậm chí còn đồng tình với những ý tưởng điên rồ chỉ vì họ có thể nhìn thấy tiềm năng ở bạn. Họ đủ khả năng để quan sát và kiểm soát mọi hành động của mình, không khiến bạn lạc đường quá xa. Kiếm đâu ra sếp như vầy?

Được sếp công nhận tương đương được cả công ty công nhận. Ở cty mà chả nói được với Sếp 1 câu, sếp cũng chả ngó ngàng tới
mình thì xác định ko sống lâu, hoặc có sống cũng lay lắc phấp phới chứ chẳng phải key quan trọng gì, khác gì bằng chia tay sớm bớt đau khổ.
Sếp giữ chức vụ càng cao thì mỗi lời sếp nói ra càng có trọng lượng, sếp mà chân tình thì nhân viên có dầu sôi lửa bỏng cũng theo. Còn sếp tào lao, họ không control dc chính học thì bài toán cũng tào lao cần gì giải.

Tìm được 1 vị sếp tốt và theo đuổi họ thì mình sẽ có được tài sản quý giá nhất cho sự nghiệp lâu dài .
Sếp tốt thì kiếm ko ra nếu ta cứ mãi đi tìm Cty tốt thì sẽ quên cốt lõi mình muốn gì. Nhưng thật ra thì chả có cty nào là tốt hoàn toàn hay xấu hoàn toàn.
Cty tốt có nhiều cơ hội thăng tiến, có lợi thế khi chuyển việc nhưng chẳng giúp ta

Cảm ơn 1 sếp tồi và 1 cty tồi đã cho tôi cơ hội để vấp ngã và đứng dậy trên đôi chân của mình.   

""
Hồng giới thiệu các bạn

1. Book City - Vạn Hạnh mall - Không chỉ sang chảnh mà vô cùng Xịn nhé

- Địa điểm : 11 Sư Vạn Hạnh, Phường 12, Quận 10, TP. HCM.
- Tuyến xe BUS đi ngang : 38, 45, 96
- Chỉ mới khai trương vào cuối năm 2017 nhưng mang đến cho cộng đồng mọt sách 1 địa điểm check in tuyệt vời.
- Vô cùng lý tưởng cho các thành viên muốn đi Đọc KÉ, nằm vùng.
- Nhà sách cực RỘNG, vì cái mall cũng cực rộng ạ. Và bãi giữ xe cũng quá rộng khiến ta dễ mất phương hướng nếu như gửi xe vô mà ko nhớ chổ để. Chụp hình cái vị trí xe lại cho chắc ăn.
- Có bàn ghế chỉnh tề, ta chỉ lấy 1 lần <=2 cuốn sách rồi lên bàn đọc thôi. Đọc từ sáng đến chiều ko sao cả, ngủ cũng dc luôn .:)
- Bạn này nhìn sang chảnh lắm, book cafe rộng, nhộn nhịp theo kiểu nhẹ nhàng với những bản nhạc dịu dàng.
- Có bán đồ lưu niệm nhiều, khu music house đã lắm, xây hẳn cả một "căn hộ" cho sách best seller luôn mà
- Sách sắp xếp có hình dáng đẹp, chia ra từng khu rõ ràng, đều có nơi để ngồi/nằm đọc sách cọp, nhân viên nhiều và đi vòng vòng xếp sách liên tục
- Có hẳn cái bảng điện tử để các bạn tìm sách, xem trạng thái còn hay hết hàng, tác giả, vị trí sản phẩm, bản đồ, phóng to thu nhỏ rồi lịch sự kiện quá trời thứ luôn bao xịn.
- Đi 1 mình vui mà đi 1 đám càng vui.
- Mall thích hợp đi cả bầy đàn tung quẩy, chụp choẹt, cho zui . Khu ăn uống thì chooáng ngợp đủ thứ để chọn.
- Ông bố bà mẹ Bỉm sữa vào thì có khu vui chơi cho trẻ con Kid center bao hay ho nhé.

Đánh giá : 9.4/10
PS: Đây là địa bàn hoạt động của mình . ahihi.

2.Thư viện khoa học Tổng hợp Tp. HCM - Động lực để các mọt đọc và học là đây

- Gửi xe ở cổng Nam Kỳ Khởi Nghĩa sau lưng TV.
- Vào cổng và làm thẻ TV tại cổng Lý Tự Trọng . Lưu ý phải có thẻ mới vào được . Phí thẻ 30-40k dùng cả năm
- Có 2 tầng 4, khu Shub có tablet, máy bàn . Khu báo chí cực nhiều tài liệu. Khu thư viện chính thì to đùng, có điện và wifi đầy đủ, có nhiều thể loại sách lắm, tài liệu tham khảo các thứ.
- Có khu doanh nhân - hàng xịn của Trung Nguyên CF phí thẻ 500-600k/năm nhưng có máy lạnh rồi cập nhật nhiều sách mới và phục vụ cf nữa. Các bạn đi làm hay tư kinh doanh trang bị cho mình 1 thẻ này sẽ ko phí 1 tí nào.
- Có toilét sạch sẽ, có canteen phục vụ chu đáo.
- Nghỉ vào thứ 2 và mở cửa các ngày khác .
- Thích hợp ăn dằm nằm zề, đọc mệt quá ngủ gục trên bàn luôn. Bao thoải mái vì ai cũng 1 mục đích vào đây tìm tri thức giống bạn thôi.
- Vì thư viện công , ít chi phí phát sinh nên tới đây muốn xài tiền cũng khó. Cực kì tiết kiệm luôn .
- Ko chỉ thích hợp học sinh sinh viên mà còn là 1 địa điểm tuyệt vời để học tập và làm việc cho những up level.
- Cực kì đỡ tốn tiền hơn ra quán cafe :))
Đánh giá : 8/10
Thu vien tong hop tphcm



3.Book City - The garden mall

- Em này nằm sát chỗ gửi xe luôn nên tiện lắm, đặc trưng là cực dài, DÀI cực, dài quá dài, đi quá mệt
- Đầu sách nhiều, phân chia rõ ràng, nhiều ghế xịn êm mịn để ngồi đọc sách lắm, có cả khu để ngồi này, có cả bàn to dài để ngồi luôn, book cafe hơi nhỏ nhưng yên tĩnh tuy hay xuất hiện trẻ em nô đùa
- Các bạn nhân viên không được thân thiện cho lắm, thích quét nhà và xếp sách =))
- Đặc trưng bạn này là dài và vắng vẻ hơn bên Vạn hạnh nhiều, bạn làm việc hay mua sắm đều ok cả, mát mẻ và nhiều cây như cái vườn vậy, tạo cảm giác thoáng mát lắm cơ, à cũng có bảng điện tử xịn như bên Vạn hạnh nha
=> bạn có thể lượn lờ cả ngày mà không chán, thật luôn, nó tuyệt, đi tập TD cũng quá ổn nè :3 là mọt thì phải ghé 1 lần trong đời
Đánh giá : 9/10

4.Thư viện American Cente

-Nằm trên lầu 8 của tòa nhà Diamon Plaza, thư viện American Center là địa điểm lý tưởng cho những ai muốn nâng cao và trau dồi khả năng tiếng Anh qua các tài liệu như sách, các tài liệu điện tử, các thiết bị hỗ trợ xem phim và nguồn phim tiếng Anh phong phú

5.Đường sách Trần Nhân Tôn - đường sách con nhà nghèo và thích phiêu lưu

- Nhiều nhà sách nằm liên tiếp nhau, sắp xếp khá lộn xộn
- Mọt vào đây là tắm mình trong mùi sách cũ nha, tìm lựa sách thoải mái nhưng coi chừng làm sập chồng sách thì hơi phiền
- Đọc chùa không tiện lắm vì phải đứng, nóng và bác chủ hay dòm ngó :v
- Không có chỗ để xe ahuhu, ồn ào nữa
=> Mọt mê MÙI SÁCH cũ thì vào nè, mọt nào thích lục tìm các em hàng hiếm thì vào nè, mua sắm thì ok còn đọc chùa hay làm việc thì No
Đánh giá : 6/10


6.Fahasa Tân Định - Tranditional bookstore =)))

- Em này rộng rãi, nhiều tầng và không quá đông khách. Sách sắp xếp đôi chỗ lộn xộn nhưng nhìn chung ổn
- Không gian như các bookstore khác không có gì mới mẻ nhưng ẽm là bookstore lớn nhất khu vực rồi, có chỗ giữ đồ
- Nhiều sách NGOẠI VĂN cực kì
- Ghế ngồi đọc chùa không nhiều, hơi buồn
- Chỗ gửi xe rộng rãi có phí nha, xung quanh nhiều hàng quán nè
=> Phù hợp với mấy mọt thích mua sắm và đi tham quan, dẫn con trẻ đi theo để nó bào tiền chơi.
Đánh giá : 7.5/10




7.Cafe sách Nhã Nam

- Thiên đường cafe vì có nhiều sách hayyyyy
- View ĐẸP lắm, rộng rãi, chia ra nhiều khu và khá yên tĩnh
- Cafe giá ổn, cho đọc sách cọp thoải mái nè, sách bán giá bìa nên hơi buồn
- Nơi thích hợp để cắm lâu, các bạn nhân viên nhiệt tình dễ thương, có chỗ giữ xe tuy không rộng lắm
=> Thiên đường để đọc sách và cào phím lap
Đánh giá : 8.5/10



  

------------------------------
Chuyển toàn bộ năng lượng thành năng lượng tích cực. Thay vì ôm suy nghĩ tiêu cực hãy dùng thời gian đó improve bản thân.
-------------------------------
P chỉ dc buồn 1 ngày thôi nghen
-------------------------------

※Trong các mối quan hệ của bạn, bạn thường:
Tập dượt trước những gì mà bạn sẽ nói
-------------------------------

※Bạn có thường xuyên là người:
-Bình tĩnh trong mọi tình huống
-Control cuộc nói chuyện
-Nói mạch lạc, không bị lạc đề
-Biết dc những chuyện ko nên nói

-------------------------------
※Bạn có là mẫu người có khả năng:
-Giao tiếp , cống hiến nhiệt tình, tinh thần trách nhiệm, tinh thần tập thể , năng lực, thái độ, tính thật thà
-Giúp công ty phát triển và là người có thể tạo ra cảm hứng làm việc cho người khác

-------------------------------
※Nhiệm vụ của người quản lý là phải làm sao để vẫn có thể phục vụ được nhân viên của mình, vừa vẫn phải đảm bảo công việc, và làm hài lòng khách hàng.
improve



#hongdari


  

プロフィール
hongdari
hongdari
以前、東京で半年くらい働いた機会がありました。その時、毎日、日本人に会って話して、日本の文化・言語・働き方などを慣れてきました。ちなみに、日本の良い事をたくさん習いますから、自分の仕事がもっと好きになりました。

現在はベトナムでのオフショア開発を行っている企業でブリッジ SE として働いていま
す。 日本で詳細設計書を作成し、ベトナムでコーディング、単体テストを行います。
その後、日本で再度テストを行い、納品と言う流れでした。 日本人エンジニアは日本
語、ベトナム人エンジニアはベトナム語と英語だったため、エンジニア間で直接コミニ
ュニケーションがとれません。 双方のエンジニア間では、ベトナム人翻訳者が活躍し
てくれていました。 日本人エンジニアが日本語で作成した詳細設計書を、ベトナム人
翻訳者が日本語からベトナム語へ翻訳します。 単体テスト仕様書も、ベトナム人翻訳
者が日本語で作成し、日本人エンジニアがレビューしていました。 コミニュニケーシ
ョンツールは、メールとskype をメインに利用していました。私のレベルは低いから、ビデオ通話で直接に相談するのはちょっと難しいです。
だから、日本人のお客様とのコミュニケーションがスムーズできるように、もっと頑張ります。
皆、よろしくお願いいたします。